Quốc Huy

Đội HOG Chapter Sài Gòn với hơn 40 chiếc Harley Davidson chinh phục hơn 2.000km dọc theo đường Hồ Chí Minh huyền thoại với những cảm xúc quá tuyệt vời trên từng cây số.

Ngày 1

Những cơn mưa liên tiếp trước ngày khởi hành khiến chúng tôi cảm thấy lo lắng cho một hành trình đầy khó khăn. Tuy nhiên sáng sớm nay thời tiết có vẻ rất khá, và khi thành phố còn chìm sâu trong giấc ngủ thì chúng tôi đã thức giấc di chuyển về Harley Davidson Sài Gòn quận 7, chuẩn bị cho một chuyến hành trình xa đáng nhớ. Trong ánh đèn vàng, những chiếc Harley Davidson với tiếng pô nổ ròn rã lần lượt xuất hiện, những thành viên HOG Chapter Sài Gòn tụ họp trước sân ngày càng đông, khuôn mặt ai cũng rạng ngời, đầy sinh lực háo hức cho chuyến đi với những bộ đồ đúng chất của dân đam mê Harley Davidson.

Số lượng xe tham gia chuyến đi hơn 40 chiếc Harley Davidson, thêm nữa là xe hậu cần, xe dịch vụ sửa chữa, xe cứu thương, được chuẩn bị chuyên nghiệp và chu đáo. Dù những người tham gia phần lớn đều đã hiểu và biết những kí hiệu, cách di chuyển trong điều kiện đi đoàn, nhưng không vì thế khâu họp kỹ thuật phổ biến được bỏ qua, trưởng đoàn dẫn vẫn nhắc lại cặn kẽ để bảo đảm tuân thủ tuyệt đối sự an toàn cho bản thân mọi người và toàn đoàn.

Giờ khởi hành cũng đến, đúng 5h sáng chúng tôi xuất phát qua quận 1 để hướng về Quốc lộ 13 đi hướng Bình Phước, Sài Gòn dường như bị đánh thức bởi dàn hợp sướng tạo ra của vài chục chiếc Harley Davidson, rất khác và độc nhất từ trước tới nay. Hôm nay cầm lái chiếc Switchback, một mẫu xe touring có thiết kế rất dễ chạy với hầu hết mọi người, yên thấp, tay lái vừa tầm, tư thế đặt chân thoải mãi đi đường dài. Chiếc xe có dung tích 1.690 phân khối nên khá mạnh mẽ tăng tốc, nhưng không vì thế khó cầm cương và di chuyển trong những con đường đông đúc và chật hẹp, khi hiểu được Switchback rồi thì lái chiếc xe là một sự thú vị.

Đoàn xe vẫn hào hùng nhưng đi theo hàng ngay ngắn, tiến về thị xã Đồng Xoài để vào Quốc lộ 14. Trời đã ửng sáng và thời tiết vẫn đang rất đẹp, những tia nắng đầu tiên đã chạm ngọn những cánh rừng cao su bạt ngàn, đoàn xe tiến vào quốc lộ 14 với mặt đường rất đẹp, nền đường còn mới màu sơn vừa được khánh thành hồi cuối tháng 6, nối Thành phố Hồ Chí Minh đi Gia Lai thuận tiện hơn, có những đoạn đường mà hai bên vạt đồi còn đỏ màu đất bazan như mới làm hôm qua. Chúng tôi đi giữa một cung đường rất đẹp với đoàn xe nối đuôi nhau trật tự, kéo dài hun hút hoà theo tiếng hợp âm của những chiếc xe như đánh thức mọi nơi chúng tôi đi qua. Chúng tôi dừng nghỉ ăn trưa tại nhà hàng Logde tại Dak Nông, thế là gần một nửa đoạn đường của ngày đầu tiên đã được chinh phục.

Đoạn đường từ thị xã Gia Nghĩa lên Gia Lai có địa hình đẹp, nhiều đồi thông hai bên xanh ngát trong nắng, thời tiết quả thật rất đẹp trong cảnh núi rừng đang ủng hộ chúng tôi. Thỉnh thoảng cả đoàn dừng lại bên những trạm xăng để bổ sung nhiên liệu cũng mất cả nửa tiếng đồng hồ, loại xăng thích hợp cho động cơ Harley Davidson tất nhiên là loại A95, tuy nhiên nhiều lúc nó cũng trở nên quá xa xỉ khi liền lúc 2-3 trạm xăng chỉ có duy nhất loại A92, và chúng tôi miễn cưỡng phải đổ vì không còn sự lựa chọn.

Qua khỏi thành phố Buôn Ma Thuột, chúng tôi vẫn tiếp tục đi theo Quốc lộ 14 hướng lên Gia Lai, càng đi lên và tiếp cận Thành phố Pleiku, thời tiết trở nên dịu mát và cả một chút se lạnh nơi vùng cao, mặc dù thời điểm này mới chỉ hơn 4 giờ chiều. Và rồi Pleiku cũng ngay trước mắt, chúng tôi được những thành viên của CLB Môtô Gia Lai chờ sẵn đón tiếp và dẫn đoàn về khách sạn. Như vậy, chúng tôi cũng đã kết thúc hành trình của ngày đầu tiên gần 600km lúc gần 5 giờ chiều, ai cũng vui và hạnh phúc trên gương mặt sau một chặng an toàn. Buổi tối cùng ngày, cả đoàn đã có buổi diễu hành nhẹ di chuyển vào sâu trong một làng nhỏ gần Biển Hồ, tại đây chúng tôi dùng các món đặc sản địa phương cơm lam, gà nướng xé chấm muối lá é, heo quay mộc… trong khung cảnh nhà sàn, sân trước được nổi lửa và những vũ điệu múa cồng chiêng, một chút lạnh đặc trưng về đêm của phố núi.

Ngày 2

Một buổi sáng không mấy thú vị khi màu trời xám xịt, trời như chuẩn bị đổ mưa lớn, những bụi mưa lất phất trước giờ xuất phát như báo hiệu một ngày hành trình đầy khó khăn. Cả đoàn được lệnh mặc áo mưa sẵn sàng, chúng tôi bắt đầu hành trình hướng lên Kon-Tum theo quốc lộ 14 mà trên đầu không có chút nắng, chỉ là màu mây tối kèm theo mưa phùn nhỏ lất phất. Theo lịch trình thì chúng tôi ghé vào thăm nhà thờ Gỗ Kon-Tum có tuổi hơn 100 năm, do các linh mục người Pháp dựng nên, nhà thờ có lối kiến trúc của Roma kết hợp với kiến trúc nhà sàn của người Bana rất độc đáo, phần lớn chất liệu sử dụng là gỗ và các mảng tường của nhà thờ được làm bằng vữa trộn rơm thường thấy ở các làng quê. Hiện tại ngôi nhà thờ này được dùng làm nhà Thờ Chính Toà của Kon-Tum.

Thời tiết như ủng hộ chúng tôi khi mặt trời đã xuất hiện xua đi những đám mây đen, chúng tôi lại  lên đường để chinh phục cung đường phía trước rất hiểm trở nhưng thú vị, đó là đèo Lò Xo nổi tiếng, đây là một con đèo nguy hiểm luôn làm cho những cánh tài xế xe khách đề phòng cao độ. Quả thật với chúng tôi, đây chính là thử thách nghiêm túc trong hai ngày qua với những tay lái Harley Davidson, những con dốc cao rồi lại xuống, vòng vèo những khúc cua tay áo, mặt đường lại chật hẹp, thỉnh thoảng trên đường đèo lại có những chiếc xe khách hư hỏng nằm lại.

Chúng tôi cứ từ từ chinh phục từng km đèo Lò Xo trong tâm trạng lẫn lộn, vừa thú vị lại vừa cảnh giác, có những đoạn phong cảnh rất đẹp, những con suối chảy luồn dưới ngay chân chúng tôi uốn lượn, và rồi con đèo nguy hiểm nhất cũng đã chinh phục an toàn, chúng tôi dừng ăn trưa tại một nhà hàng tại thị trấn Khâm Đức – Quảng Nam. Nhiều câu chuyện nóng hổi trong bữa ăn xoay quanh đoạn đèo vừa qua, người cảm thấy thích thú, người thì thấy mệt nhoài vi lần đầu chạm chán với đoạn đèo quá huy hiểm.

Chúng tôi lại lên đường hướng về Đà Nẵng, đoạn đường còn lại không quá nguy hiểm và ít cua gắt, vẫn sau tay lái chiếc Switchback dễ điều khiển và nhàn nhã, chúng tôi hoà thành một đoàn trật tự di chuyển băng băng trên đường Hồ Chí Minh, có thêm xe cảnh sát địa phương dẫn đường, chúng tôi dễ dàng hơn trong việc đẩy được tốc độ lên cao và di chuyển liền mạch thành một hàng dài.

Thỉnh thoảng cả đoàn lại dừng tiếp nhiên liệu cũng như uống nước, ăn nhẹ, lau mặt… được chuẩn bị sẵn bởi xe hậu cần rất chu đáo và kịp thời, làm cho sức khoẻ toàn đoàn được đảm bảo và duy trì tốt. Và chúng tôi đã đến Đà Nẵng rất sớm lúc 4 giờ chiều, có một khoảnh khắc diễu hành qua vài trục đường trung tâm trước khi nghỉ tại resort tuyệt đẹp ven biển. Buổi tiệc tối ấm cúng ngoài trời sát biển thật tuyệt vời, có thêm chương trình văn nghệ của các thành viên hát với nhau, một số anh em chơi môtô tại địa phương cũng có mặt giao lưu với đoàn.

Ngày 3

Thời tiết sáng nay khá đẹp và dễ chịu không nắng nóng, chúng tôi lại khởi hành chạy ngược vào đường Hồ Chí Minh một đoạn của ngày hôm qua để lên A Lưới, tới Da Krông Quảng Trị. Đoạn đường Hồ Chí Minh sáng nay chỉ có một khúc đầu là dễ dàng, đoạn còn lại trước khi vào A Lưới là một thử thách hơn cả đoạn đèo Lò Xo hôm qua, địa hình đồi núi hiểm trở bên vách bên vực, đường nhỏ hẹp chủ yếu làm bằng bê-tông, những khúc cua gắt và ngắn xuất hiện liên tục men theo triền núi, cả đoạn dài chúng tôi đi không có bóng dáng xe khách hay xe tải.

Đây có lẽ là đoạn làm chúng tôi hao tốn sức lực và thời gian nhiều nhất để chinh phục, nhưng bù lại là một khung cảnh thưởng ngoạn thiên nhiên hùng vĩ của Trường Sơn bạt ngàn.

Không điểm dừng chân, không quán ăn nên chúng tôi ăn uống bữa trưa dã chiến bằng đồ ăn chuẩn bị trước, ngay tại cửa một hầm thông qua núi trong rừng nguyên sinh A Roàng sau khi chinh phục đoạn đường đèo nguy hiểm bậc nhất.

Lại tiếp tục lên đường sau buổi ăn trưa dã chiến, đoạn đường Hồ Chí Minh trước mắt thì tuyệt vời hơn cho các tay lái Harley Davidson, với nhiều đoạn đè xe để vào những khúc cua quá đẹp mắt cứ liên tục xuất hiện trong hành trình chiều nay. Hôm nay có cơ hội được cầm lái chiếc Ultra Limited của một anh trong đoàn là một trải nghiệm tuyệt vời, chiếc xe với dung tích 1690 phân khối mạnh mẽ, nhưng điều đáng nói ở đây là chiếc xe tuy nhìn có vẻ cồng kềnh nhưng vận hành thì tuyệt vời và mượt mà, tư thế ngồi lái được thiết kế dành cho sự thoải mái, thưởng ngoạn đường dài mà không chút mệt mỏi, ngay cả vị trí ngồi phía sau cũng đáng giá khi sở hữu dòng xe này. Tôi thật sự bị chinh phục khi đổ người theo chiếc Ultra để vào những khúc cua bo tròn theo triền núi mà rất tự tin vô cùng, chiếc xe luôn có trạng thái cân bằng đáng ngạc nhiên.

Chúng tôi vẫn cứ miệt mài theo đường Hồ Chí Minh trong thời tiết dễ chịu, đoàn có điểm dừng chân vào viếng nghĩa trang Đường 9 Quốc Gia, nơi yên nghĩ của hơn một vạn các anh hùng liệt sỹ với đầy đủ: bộ đội chủ lực, bộ đội địa phương, dân quân du kích và thanh niên xung phong đã từng chiến đấu, phục vụ chiến đấu trên mặt trận đường 9 và ở đất bạn Lào trong suốt cuộc kháng chiến chống Mỹ. Nơi đây có nhiệm vụ duy trì con đường chi viện cho mặt trận giải phóng Miền Nam, bộ đội chủ lực phần lớn là các sư đoàn 308, 304, 312, 968, 324, 320… Từng thành viên trong đoàn chúng tôi đã kính cẩn, thắp nhang và xúc động trước những hy sinh to lớn của những người ngã xuống vì nền độc lập dân tộc.

Tiếp đó chúng tôi lại di chuyển tới nghĩa trang Trường Sơn, nơi đây cũng có khoảng một vạn anh hùng liệt sĩ đã nằm xuống cho đất nước thống nhất tươi đẹp như hôm nay, là nơi quy tập phần mộ các liệt sỹ của Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam và Quân đội Nhân dân Việt Nam, trên tuyến đường Trường Sơn – con đường còn được gọi là đường mòn Hồ Chí Minh. Nghĩa trang có diện tích 140.000m², nằm trên 3 quả đồi ở cạnh thượng nguồn sông Bến Hải, ranh giới phân đôi đất nước thời chiến tranh Việt Nam.

Sau khi kết thúc viếng hai nghĩa trang thì trời đã về chiều, mặt trời đã xa tận chân trời, chúng tôi tiếp tục hướng về Phong Nha Kẻ Bàng. Hôm nay là ngày đầu tiên đoàn có hành trình di chuyển tốn nhiều thời gian nhất, chúng tôi đi trên những cung đường vắng trong buổi tối chạng vạng, đoàn xe nối đuôi tạo ra vệt sáng dài vô tận đẹp mắt đi xuyên qua những vạt rừng, ở trên đầu từng chùm mây còn le lói chút ánh sáng yếu của mặt trời hắt lên tạo ra cảnh tượng trùng trùng điệp điệp sau những rặng núi rất đẹp. Chúng tôi đến Phong Nha Kẻ Bàng lúc 8 giờ tối và lưu lại đây, một ngày hành trình thú vị với bao cảm xúc xen lẫn sự mệt nhọc.

Ngày 4

Trong buổi ăn tối muộn đêm trước, chúng tôi đã cùng thống nhất sẽ khởi hành sớm hơn mọi ngày 02 tiếng để tránh tới Hà Nội trong giờ tan tầm, tức là chúng tôi phải thức dậy lúc 4 giờ sáng và có 01 tiếng chuẩn bị trả phòng, dọn đồ và ăn uống, đúng 5 giờ chúng tôi xuất phát lên đường để chạy đoạn cuối cùng về Hà Nội. Thời tiết vẫn đang ủng hộ cả đoàn, trời dần về sáng mát và khô ráo, chúng tôi vừa chạy trên đường Hồ Chí Minh vừa đón bình minh với những tia nắng lấp ló sau những dãy đồi núi nối tiếp nhau.

Chạm mặt đèo Đá Đẽo đầu tiên sau ít thời gian khởi hành, không thuộc đèo nguy hiểm nhưng cung đường đèo này dài và khá đẹp, nhiều khúc cua không quá treo leo để các tay lái Harley Davidson thoả sức ngả người theo xe, tận hưởng cảm giác tự do phong trần ở những khúc cua trong tiếng hợp âm của nhiều ống xả cứ thi nhau trình diễn. Chúng tôi chinh phục xong đoạn đèo này và thẳng tiến ra Hà Tĩnh, vẫn theo trục đường Hồ Chí Minh, trên đường đi có thể bắt gặp nhiều xưởng bánh Cu Đơ có biển hiệu chỉ một loại kiểu chữ màu đỏ, đây là đặc sản của Hà Tĩnh với nguyên liệu là: mật mía, mạch nha, gừng, lạc rang, bánh đa nướng, chỉ bấy nhiêu nguyên liệu kết hợp lại cho ra thứ bánh ăn không giống kẹo lạc, khá phổ biến mà hương vị rất riêng.

Đoàn chúng tôi cũng đã đi qua di tích Ngã ba Đồng Lộc thuộc xã Đồng Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh, nằm trên con đường mòn Hồ Chí Minh xuyên qua dãy Trường Sơn ở tỉnh Hà Tĩnh. Đây là một trong những điểm giao thông quan trọng trong chiến tranh, là đường tiếp tế của người dân miền Bắc cho chiến trường miền Nam. Nơi đây có một tiểu đội thanh niên xung phong có nhiệm vụ canh giữ, phá bom và sửa đường thông xe khi bị bom phá, tiểu đội gồm 10 cô gái trẻ có tuổi từ 17 đến 24 đã hy sinh trong một trận bom, tất cả đã chết khi tuổi đời còn rất trẻ, phần lớn trong số họ chưa lập gia đình.

Chúng tôi dừng ăn trưa tại một nhà hàng ở thị trấn Tân Kỳ Nghệ An, cách không xa bia di tích quốc gia Km số 0 đường Hồ Chí Minh. Sự thấm mệt đã hiện lên một vài khuôn mặt của những người bạn nước ngoài đi cùng đoàn và những bác lớn tuổi, nhưng trong tinh thần háo hức sắp đặt chân tới Hà Nội nên mọi người khá thoải mãi cho cung đường còn lại. Sau buổi ăn trưa, chúng tôi gấp rút lên đường cho kịp với kế hoạch đã đề ra, cả đoàn hướng về Hoà Bình, đây là cung đường dễ dàng nhất đối với chúng tôi sau phần lớn những ngày trước là chinh phục đồi núi, rồi cả đoàn băng qua con đường tuyệt đẹp chạy giữa vườn quốc gia Cúc Phương.

Càng tiến gần Hà Nội mật độ xe lưu thông ngày càng nhiều, đoàn chia thành 03 tốp để dễ di chuyển, cuối cùng thì cũng đến cửa ngõ Hà Nội, chúng tôi được đội HOG Chapter Hà Nội chờ sẵn đón đoàn dẫn thẳng vào trung tâm Hà Nội, tuy nhiên kế hoạch đến sớm né giờ tan tầm đã bị phá sản, giao thông Hà Nội lúc 5 giờ chiều thì ken đặc xe, đội hình bị chia ra thành nhiều tốp nhỏ, phải khó khăn lắm chúng tôi mới di chuyển tới được Nhà hát lớn Hà Nội để kết thúc hành trình tại đây. Mọi người đã có những bức hình lưu lại khoảnh khắc này, một khoảnh khắc đánh dấu sự thành công của hành trình hơn 2.000km đi dọc dãy Trường Sơn huyền thoại về đến đích an toàn.

Quốc Huy ảnh Trần Ngọc Linh

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *